Chương 4: Kết Cục - Lời Nguyền Vĩnh Cửu
Dù bạn phát hiện ra bằng cách nào, sự thật vẫn là một nhát dao cuối cùng, đâm nát trái tim vốn đã tan vỡ của bạn. Cha ruột của bạn đã dùng chính cháu ngoại mình làm vật tế cho một thứ ma quỷ ghê tởm gọi là Ngãi Miên, chỉ để cầu tài lộc. Con quỷ đó đã không cho ông ta tiền tài, mà lấy đi tất cả. Chồng bạn, hai đứa con bạn, cha mẹ bạn, và giờ là bạn. Nỗi đau này không còn là của con người nữa, nó là sự tuyệt vọng của một linh hồn bị nguyền rủa.
Không còn lựa chọn nào nữa. Lý trí bạn vỡ vụn. Bạn chạy, nhưng không phải để trốn thoát, mà là chạy đến nơi định mệnh đã sắp đặt. Nhà kho bỏ hoang. Sợi dây thừng cũ kỹ chào đón bạn như một người bạn cũ. Khi bạn tròng nó vào cổ và để cơ thể rơi xuống, bạn không thấy sự giải thoát. Bạn chỉ thấy trong bóng tối, một ông già với bốn cái nanh đang mỉm cười, bên cạnh là linh hồn của cha bạn, chồng bạn và các con bạn đang bị xiềng xích, gào khóc trong đau đớn. Bạn nhận ra mình không chết, mà chỉ là bước từ một địa ngục này sang một địa ngục khác, vĩnh viễn...
Hết.
